Cửa sổ

Không biết từ khi nào, tôi luôn thích ngồi bên những ô cửa sổ. Hồi nhỏ, tôi nhớ mình hay ngồi cạnh cửa sổ ở nhà bà ngoại, nhìn ra một khoảng không gian xám xám, u u, đối diện là bức tường phai tróc những mảng vôi loang lổ… Tôi vẫn thích ngồi đó, đắm chìm vào cái không khí bàng bạc, mơ hồ. Mọi thứ cứ như không chỉ được diễn ra một lần ở nơi đây, vào thời điểm này.

Tôi thích một ô cửa sổ có khung. Cái khung giữ cho không gian vừa cởi mở, vừa riêng tư.

Những việc tôi hay làm bên cửa sổ: uống trà, vẽ vời, viết, đọc… những thứ chỉ cần làm một mình cũng dễ chịu. Có lẽ vậy mà cửa sổ luôn là nơi tôi chú ý nhất khi đặt chân vào một căn nhà. Tôi sẽ đặt một chiếc bàn nhỏ cùng ít vật dụng lên đó. Tôi tò mò muốn biết ô cửa sổ của những người tôi thương trông như thế nào, có ánh nắng chiếu vào buổi sáng, có ánh đèn ấm vàng buổi tối hay không, được đặt cạnh những vật dụng gì…

Để lại một bình luận